Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Em luôn bên anh!



Người thương ơi...dạo này thấy anh vất vả em em thương thật nhiều...Công việc làm ăn không suông sẻ thuận lợi như trước nữa...công ty làm ăn xa sút.Thấy anh gặp khó khăn mà em chỉ biết đứng nhìn không giúp được nhiều....em thấy mình kém cỏi quá. Biết là giờ đây anh có nhiều áp lực, cả công việc lẫn gia đình...mong anh đừng nản chí nhé...khó khăn nào cũng vượt qua và em sẽ luôn bên anh cả lúc khó khăn nhất. Trước đây em thấy mình kém cỏi, không xứng với anh...nhưng bây giờ thì em đủ tự tin đứng cạnh anh. Em không mong muốn công việc của anh gặp khó khăn nhưng tình hình chung của cả nước thế rồi anh ạ . Trong lúc khó khăn anh sẽ nhận ra ai là người bạn của anh thôi.

Tình yêu em dành cho anh vẫn vẹn nguyên... một tình yêu trong sáng không vụ lợi, em chỉ sợ một ngày nào đó anh xa em...chắc em không chịu nổi. Đã có lúc em muốn rời xa anh để anh đến với một người khác xứng với anh hơn...nhưng em không thể xa được. Chỉ nghĩ đến hai từ chia xa mà em cảm thấy mất mát cái gì đó to lớn lắm. Em không biết liệu xa nhau em sẽ thế nào. Chúng ta đã quen và chơi với nhau rất hiểu nhau phải không anh..em xa anh, anh cũng thấy hẫng hụt chơi vơi. Trong lúc khó khăn hãy cứ để em chia sẻ với anh, anh nhé. Chỉ sợ sau này mình có duyên mà không nợ...mỗi người đi một đường nhưng hãy luôn để lại trong lòng nhau những điều tốt đẹp nhất anh nhé...Yêu anh thật nhiều!




Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Cái đầu bị chập mạch!



    Hai hôm nay nó thật sự buồn, một nỗi buồn của người trong tình trạng cô đơn...giờ nó không biết phải làm sao khi con tim nó cứ mạnh hơn lý trí. Con tim nó muốn yêu thương, yêu thương thật nhiều. Nó cứ nghĩ rằng từ trái tim sẽ đi đến trái tim...nhưng điều đó lại không sảy ra với nó...Người nó yêu thương lại chỉ coi nó là bạn...nó đau khổ rất nhiều và muốn quên người đó đi. 

   Nó đã khóc cả ngày khi chỉ nghĩ đến hai từ chia tay...bởi nó còn yêu thương người đó quá nhiều. Nhưng người đó lại làm trái tim vốn nhạy cảm của nó đau đớn...mấy năm trời nó chỉ yêu đơn phương...hạnh phúc có nhiều mà đau khổ cũng lắm...Người đó đâu có hiểu đc rằng nó muốn người đó chỉ dành trái tim cho nó. Nó đã rất kiên trì và nó cũng hiểu đc rằng rất khó có thể thay đổi đc người ấy. Nó vẫn hi vọng...nhưng hôm nay thì nó sụp đổ hoàn toàn khi người ta vẫn chỉ coi nó là bạn. Nó đã lường trước mọi việc mà sao vẫn đau đến thế..mặc kệ nước mắt rơi, nó chẳng buồn lau. Lâu lắm rồi nó chẳng vô blog..hôm nay nó không ngủ nổi lại lần mò vào đây để xả ra...



   NÓ không ân hận hay hối tiếc thời gian vừa qua bởi nó cũng đã rất hạnh phúc. Có người đó nó có nhiều ý chí , sống mạnh mẽ và có ý nghĩa hơn. Trong lúc giận dỗi nó không muốn nghe điện thoại...nhưng rồi lại không thể cưỡng nổi. Nó phải làm sao bây giờ...Lý trí thì nói hãy dừng lại ..cho dù đau khổ mất một thời gian, sau đó để quên người ta...nhưng con tim nó lại không nghe...thà cứ như thế để nó sống trong niềm hi vọng...vẫn được nghe nhìn thấy người đó hiện hữu hàng ngày. Chỉ cần ở bên người đó thôi nó cảm thấy hạnh phúc thật nhiều. Vừa hạnh phúc lại vừa đau khổ. Từ trước tới giờ nó vẫn chon vậy. Nó chỉ cần người đó ở bên vậy thôi. Bây giờ sao nó lại buồn vậy. Nó không còn chấp nhận được thực tế nữa sao??????????????? Cái đầu nó muốn nổ tung, hai mắt đã sưng húp, mai đi làm biết nói thế nào với mọi người...ai cho nó một lời khuyên đi!


Thứ Năm, 17 tháng 1, 2013

Câu chuyện tình yêu!


Anh yêu à em thật hạnh phúc khi có anh ở bên đời. Ông trời đã cho ta gặp nhau và yêu thương nhau. Nói là mãi mãi bên nhau thì không biết có thực hiện đc không. Nhưng hiện tại ta luôn ở bên nhau anh nhé.

Anh biết không....anh là một người đẹp trai, ga lăng và tài giỏi. Anh là một người nỏi tiếng có rất nhiều người theo đuổi...Nhiều người tỏ tình với anh rất mạnh bạo vậy mà anh chon em. Tất nhiên là em cũng không kém anh phần nào cả. Được anh yêu thương đó là niềm hạnh phúc của em. Nhiều khi em nói với anh em chỉ cần có thế....chúng ta ở bên nhau chia sẻ mọi buồn vui, ngọt bùi của cuộc sống. Nhưng nhiều lúc em hay hay dỗi hờn với anh chỉ những lí do rất là vớ vẩn. Tại sao anh biết không ...tại em ghen. Em yêu anh rất nhiều...nhiều lắm. Tại anh có nhiều người hâm mộ quá nên em sợ mất anh. Hôm qua lúc em dỗi em đã nói : Chúng mình li dị nhé. Anh đã hỏi : cho anh biết lí do. Ui lí do mà em nói ra chắc anh cốc em vỡ đầu mất. Anh không đồng ý mà còn nói: Li di thì phải có sự đồng ý cả hai phía. Anh không cho em đơn phương bỏ anh thế. Em mà bỏ anh anh sẽ tìm bằng đc em mới thôi. Nghe thế em vui lắm anh biết không Bởi em biết em cũng rất quan trọng đối với với anh. Và lí do em nói vậy là do em ghen thui. huhu. Tại anh kể có người tán anh ác lắm nên em thấy dỗi hờn. Buổi tối đọc tin nhắn của anh mà em xúc động nước mắt chảy tùm lum. Với em anh thật quan trọng. Em chưa yêu ai nhiều đến thế...sống bên anh em cố gắng rất nhiều. Biết anh là người của công chúng nên em đã hạn chế tối đa những hờn ghen vô lý...luôn sống vui vẻ bên anh để anh không có những áp lực từ em gây ra. Hãy luôn là anh anh nhé...luôn là một người vui tính, hài ước và chia sẻ mọi điều với em nha. Em vẫn luôn ngưỡng mộ anh từ trước đến nay và sau này vẫn vậy. Yêu anh thật nhiều...thật nhiều!

Ước gì em cũng giống như nắng, giống như nắng để gởi đến anh một ngàn câu yêu thương, để anh không còn buồn, để nụ cười lại về bên anh. Nhưng sao em không làm được, em không làm được gì hết à. Em muốn giống như nắng, làm cho anh thấy hạnh phúc, làm cho anh ấm áp, làm cho anh quên đi mệt mỏi khi ở cạnh em… Em muốn làm thật nhiều cho anh, làm thật nhiều…

 


Chủ Nhật, 6 tháng 1, 2013

Ngốc nghếch





Chiều cuối tuần Pé lang thang trên phố
Người quá chời , ôi ... lố nhố thiệt đông
Đèn đường lên lung linh sắc tím hồng
Lon ton lệ nhạt nhoà , sao mà ngố..

Anh hẹn Pé đọi chờ nơi góc phố
Mặc áo hồng để anh cố nhận ra
Cái váy đây cũng mầu tím hoa cà
Tóc vẫn  chải đuôi gà thật nhí nhố

Lát nữa về làm sao thưa với Bố
Trễ quá rồi em chẳng cố đợi đâu
Lỡ điên lên sẽ bị đánh u đầu
Giận anh lắm , mắt nâu sầu riệu rã

Em biết rồi , thế là anh cũng đã
Chắc giờ này lại đang ngã men say
Nhớ gì đâu cô Pé cứ ngồi đây
Ngốc nghếch quá ... huhu .. gầy thương nhớ ...

                            Pé kiu kỳ