Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

Em luôn bên anh!



Người thương ơi...dạo này thấy anh vất vả em em thương thật nhiều...Công việc làm ăn không suông sẻ thuận lợi như trước nữa...công ty làm ăn xa sút.Thấy anh gặp khó khăn mà em chỉ biết đứng nhìn không giúp được nhiều....em thấy mình kém cỏi quá. Biết là giờ đây anh có nhiều áp lực, cả công việc lẫn gia đình...mong anh đừng nản chí nhé...khó khăn nào cũng vượt qua và em sẽ luôn bên anh cả lúc khó khăn nhất. Trước đây em thấy mình kém cỏi, không xứng với anh...nhưng bây giờ thì em đủ tự tin đứng cạnh anh. Em không mong muốn công việc của anh gặp khó khăn nhưng tình hình chung của cả nước thế rồi anh ạ . Trong lúc khó khăn anh sẽ nhận ra ai là người bạn của anh thôi.

Tình yêu em dành cho anh vẫn vẹn nguyên... một tình yêu trong sáng không vụ lợi, em chỉ sợ một ngày nào đó anh xa em...chắc em không chịu nổi. Đã có lúc em muốn rời xa anh để anh đến với một người khác xứng với anh hơn...nhưng em không thể xa được. Chỉ nghĩ đến hai từ chia xa mà em cảm thấy mất mát cái gì đó to lớn lắm. Em không biết liệu xa nhau em sẽ thế nào. Chúng ta đã quen và chơi với nhau rất hiểu nhau phải không anh..em xa anh, anh cũng thấy hẫng hụt chơi vơi. Trong lúc khó khăn hãy cứ để em chia sẻ với anh, anh nhé. Chỉ sợ sau này mình có duyên mà không nợ...mỗi người đi một đường nhưng hãy luôn để lại trong lòng nhau những điều tốt đẹp nhất anh nhé...Yêu anh thật nhiều!




Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

Cái đầu bị chập mạch!



    Hai hôm nay nó thật sự buồn, một nỗi buồn của người trong tình trạng cô đơn...giờ nó không biết phải làm sao khi con tim nó cứ mạnh hơn lý trí. Con tim nó muốn yêu thương, yêu thương thật nhiều. Nó cứ nghĩ rằng từ trái tim sẽ đi đến trái tim...nhưng điều đó lại không sảy ra với nó...Người nó yêu thương lại chỉ coi nó là bạn...nó đau khổ rất nhiều và muốn quên người đó đi. 

   Nó đã khóc cả ngày khi chỉ nghĩ đến hai từ chia tay...bởi nó còn yêu thương người đó quá nhiều. Nhưng người đó lại làm trái tim vốn nhạy cảm của nó đau đớn...mấy năm trời nó chỉ yêu đơn phương...hạnh phúc có nhiều mà đau khổ cũng lắm...Người đó đâu có hiểu đc rằng nó muốn người đó chỉ dành trái tim cho nó. Nó đã rất kiên trì và nó cũng hiểu đc rằng rất khó có thể thay đổi đc người ấy. Nó vẫn hi vọng...nhưng hôm nay thì nó sụp đổ hoàn toàn khi người ta vẫn chỉ coi nó là bạn. Nó đã lường trước mọi việc mà sao vẫn đau đến thế..mặc kệ nước mắt rơi, nó chẳng buồn lau. Lâu lắm rồi nó chẳng vô blog..hôm nay nó không ngủ nổi lại lần mò vào đây để xả ra...



   NÓ không ân hận hay hối tiếc thời gian vừa qua bởi nó cũng đã rất hạnh phúc. Có người đó nó có nhiều ý chí , sống mạnh mẽ và có ý nghĩa hơn. Trong lúc giận dỗi nó không muốn nghe điện thoại...nhưng rồi lại không thể cưỡng nổi. Nó phải làm sao bây giờ...Lý trí thì nói hãy dừng lại ..cho dù đau khổ mất một thời gian, sau đó để quên người ta...nhưng con tim nó lại không nghe...thà cứ như thế để nó sống trong niềm hi vọng...vẫn được nghe nhìn thấy người đó hiện hữu hàng ngày. Chỉ cần ở bên người đó thôi nó cảm thấy hạnh phúc thật nhiều. Vừa hạnh phúc lại vừa đau khổ. Từ trước tới giờ nó vẫn chon vậy. Nó chỉ cần người đó ở bên vậy thôi. Bây giờ sao nó lại buồn vậy. Nó không còn chấp nhận được thực tế nữa sao??????????????? Cái đầu nó muốn nổ tung, hai mắt đã sưng húp, mai đi làm biết nói thế nào với mọi người...ai cho nó một lời khuyên đi!